lkhach
member
ID 55468
09/04/2009
|
Phiếm ( 4 )
Nhấp rượu chờ ai...
tóc phai sương
Đôi mình đôi ngả
cách đại dương
Tôi ở bên ni...vương vấn nhớ
Người nơi phương nớ ...ngậm ngùi thương ...
... ...
Tiếng gió vọng từ miền xa xăm nào chùng thổi vào hồn nỗi xao xác nhớ nhà,Nhà thì ở tận xa xôi bên kia bờ biển,Người thì vẫn kiếp lục bình trôi nổi theo thời gian.
" đầy Thuyền, phong nguyệt, Trời cho đủ
Nửa Gánh , Cầm Thi,Khách có thừa
Đất khách Quê người Đời cô lữ
Thuyền người lữ khách...gió nhẹ đưa..."
...
Thế nhưng kỷ niệm mang tưởng nhớ lại ba mươi bốn năm xa xưa về trong gang tấc,mới như ngày hôm qua,mới như tiếng dế đêm qua rộn góc vườn trăng, hồi hộp bước bàn chân trẻ thơ,như thực tại lao xao cơn gió rịn muối phố biển quê nhà,lòng bồn chồn chiêm nghiệm về những chọn lựa trong đời sống,chọn lựa nào cũng để lại trong tim một cái gì...vươn lên và nắm vận mệnh cho chính mình,trở thành con người tự do đúng nghĩa của hai chữ tự do,lựa chọn đúng nghĩa của chữ lựa chọn.Đêm nay, Lữ khách đã có tự do đích thực và tự tại
Bạn hỡi ! Nâng ly cùng Ta ...cạn
Sông núi,thời gian, phải đổi thay
Tình ta - Cơm Áo - và rượu cũ
Tình thơ thương nhớ...mãi vơi đầy !
LỮ KHÁCH
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat