toixinsangsay
member
ID 53802
07/13/2009
|
RƯỢU ĐẮNG.
Bao nhiêu năm,ta nếm nhiều rượu đắng,
Như nếm từng mắc xích nặng trên lưng.
Từng giọt mềm môi rớt xuống đời nằng nặng,
Rớt xuống buồng tim,từng giọt máu điên cuồng.
Những giọt men nồng trong từng cơ,bắp thịt,
Ta rót ra đời còn mù mịt tương lai,
Rơi xuống bàn chân ,bây giờ sạm cứng ,
Bởi đất còn cao và ta mãi lưu đày...
Tri kỷ còn ai?về đây một đêm nay,
Say quên hết,một chút đời ung thối.
Đừng hỏi tại sao đời ta thường trôi nổi,
Như một loại bọt bèo dạt ở ven sông.
Hãy nghĩ rằng ta còn thích sống thong dong,
Để đếm trên bàn tay,đời được bao người rộng lượng.!
Để đêm đêm,hồn dật dờ mơ tưởng,
Thấy lại phố phường,từ dạo bỏ ra đi.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat