drphung
member
ID 38164
03/10/2008
|
Tôi vẫn âm thầm ...giữa thế nhân ...
Thuở ấy...trời Nam bừng khói lửa
Quê tôi trăn trở giặc hung tàn
Một đêm ...trốn chạy...muôn khổ hận
Tôi khách tha phương...sống lỡ làng
...
Gịng máu trong tim...gịng máu đỏ
Tôi yêu tiếng Việt với da vàng
Bước trên vạn nẻo đường thiên lư ...
Tôi sống âm thầm...giữa thế nhân
...
Đời lắm đa đoan nên thơ vọng dậy từ giữa những tháng ngày thao thức,chỉ có sự tĩnh mặc của tâm hồn mới thấu hiểu được phần nào nỗi đời xoáy lốc ngoài kia...Lữ khách tự trầm ḿnh xuống dưới bề mặt của cuộc đời để thấy một đại dương và lâu nay v́ thế ni hay thế khác ḷng chỉ hiểu được qua những đợt sóng động nhấp nhô ...Trong biến động 1975, trong chiến tranh đă phải trả một cái giá đắt cho sự tham dự, nhận biết dù muốn hay không muốn.Đôi lúc buồn ngồi ngắm mây trời bay bay...nhâm nhi ly rượu nồng...đi t́m chính ḿnh !,đặt lên những dấu hỏi, nhiều lắm, một thuở ra đi, một ngày về, t́nh huống thân phận con người, những ray rứt không nguôi. Thời c̣n là sinh viên, thuở tham chiến ở Iraq...thương,hận những năm tháng cải tạo của cha già, của những người v́ lư tưởng tự do, rồi cuộc sống lưu vong...
Tôi lớn lên trong t́nh, thù rực nắng của bầu trời xanh nước Mỹ...Hôm nay, lữ khách xuôi ngược về Kiwi, chung quanh biển rầm ŕ, sông lang thang những nhánh t́m về. Định mệnh đưa đẩy những con tàu , một trong những con tàu đă đưa tôi đi đất khách...tôi vẫn sống, vẫn làm việc để quên đi những cơn băo ḷng lâu lâu cuồn cuộn trở về...
Bệnh viện trời chiều, tôi ngồi đây một ḿnh, tâm hồn như trôi về ḍng sông tuổi nhỏ...những thành phố, những ḍng sông đă trôi qua...mai một bể dâu, thời gian và không gian như quyện vào nhau thành một nỗi cô đơn hoang vắng diệu kỳ, vĩnh cửu, quay đi hay trở về...trở nên vô nghĩa.Chỉ c̣n lại đây một ḍng sông ...trôi qua đời...tắm mát, lớn lên, ứa máu, mệt mỏi,những ḍng sông nối nhau bởi số phận, lữ khách vẫn lay hoay trên đó...
...
...( Trả ta sông núi với ngày xưa ...)
Lữ khách không nhà
10th March 2008
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|