tanrau
member
ID 33477
12/04/2007
|
ngày xưa có Mẹ
Ngày xưa có MẹKhi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời - Đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn chắc không ai ngoài mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật nên tiếng " Mẹ "
Mẹ !
Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
|
Mẹ !
Có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống , tình yêu , hạnh phúc
Mẹ !
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng ...
Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
Biết bao người được làm mẹ trong ngày
Tiếng trẻ con gọi mẹ ngân nga trên trái đất này
Thành âm thanh không bao giờ vắng lặng
Mẹ !
Có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Cái đóm lửa thiêng liêng
Cháy trong bão bùng , cháy trong đêm tối
Mẹ !
Có nghĩa là mãi mãi
Là cho - đi - không - đòi - lại - bao - giờ
Cổ tích thường bắt đầu từ : " Ngày xưa có một công chúa ... " hay " Ngày xưa có một vị vua ... "
Cổ tích còn bắt đầu từ : " Ngày xưa có mẹ ....
Thanh Nguyên - 1981
Trích từ tập thơ " Khúc gọi tình " - NXB Văn Nghệ TP. HCM - 1992
, trắng nâu vàng
|
Với những thương yêu
Dấu mặt trời hằn da mẹ sạm đen
Cha nằm xuống giữa làn đạn xé
Ông lại ngồi bên chén trà đêm
Hoa quỳnh lặng lẽ ướp hương
Đất nước ơi, đêm nằm mộng hoa sen nở
Nhành mong manh oằn lại giữa miền Trung;
Quê hương tôi mặn nồng hơi sóng vỗ
Đợi cánh buồm nước mắt thấm hoàng hôn.
Có phải đâu là nghi thức tế thần
Mỗi mùa lũ nổi xác người chết đuối?
Màu phù sa lắng nghèo nàn đá sỏi
Cỏ hoa đồng và hạt lúa rưng rưng.
Chân không dép mẹ đi chợ sớm
Bờ cỏ gai phủ sương muối đầu ngày
Cái nhói đau thấm sâu vào mặn xót
Chưa đỏ môi trầu mẹ đã nếm đắng cay.
Trời miền Trung mưa nguồn kề chớp bể
Người như cây đóng rễ cọc đất nghèo
Viên gạch vỡ nơi đầu hè, chái bếp
Lại quặn lòng với những thương yêu.
Ngô liêm Khoan
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lonelystart
member
REF: 264733
12/05/2007
|
Má
Con nhớ má chiều nay nơi cuối xóm
Có cánh cò chao chát lượn quanh sân
Ngày mùa đông mưa suốt nước trắng đồng
Mẹ lầm lũi trong gió lùa tóc rối
Luộc mớ khoai ấm lòng con nưóc nổi
Mớ cá đồng con vó buổi chiều nay
Cơm nếp thơm tho nghe ấm đến tim này
Nhớ dáng má dắt đàn bò về trại
|
|
tanrau
member
REF: 265153
12/05/2007
|
mừng em gái đã ghé thăm anh Ba
Nhớ !......
cá rô kho , Mẹ nhường con buổi tối
hái nhúm rau , Người lo bữa cho Cha
bữa cơm đạm bạc mặn mà . . . .
giờ còn đâu nữa, Me,Cha nuông chiều !
tânrâu
|
|
lonelystart
member
REF: 265180
12/05/2007
|
Nếu ông trời cho em được phép màu
Em sẽ ước mẹ già luôn sống khoẻ
Vẫn vui vầy bên đàn con thơ trẻ
Bên mẹ cha ngày ấy quá xa vời
Tuổi thơ nào không có những nụ cười
Con thơ nào biết mình hay nghịch dại
Và bên mẹ vòng tay người thân ái
Con sẽ mang về lại những nụ cười
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|