thichanlac
member
ID 28172
08/21/2007
|
TÂM SỰ QUA MỘT BÀI THƠ
T̀M NỬA CỦA M̀NH
(Đặng Quốc Vinh)
Tôi đi t́m cái nửa của tôi
Nhưng t́m măi đến bây giờ không thấy
T́nh yêu của tôi ơi ! em là ai vậy?
Sao để anh t́m, t́m măi tên em.
Chiều buông dần thành phố vào đêm
Sân cỏ, hàng cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không cần biết
Nửa của ḿnh hay nửa của ai?
Tôi đi t́m cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không t́m thấy
Nêú chẳng c̣n em, tôi đành sống vậy
Không nhặt nửa của ai làm nửa của ḿnh
Cái na nà t́nh yêu th́ có trăm ngh́n
Nhưng đích thực t́nh yêu chỉ duy có một
Nên nhiều lúc nhầm tưởng ḿnh đă gặp
Nửa của ḿnh, nhưng nào của ḿnh đâu.
Không phải của ḿnh, không phải nửa của nhau
Th́ thượng đế ơi, đừng bắt tôi nhầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng
Là đúng, sai trong tim nửa của ḿnh.
Tôi đi t́m em, Vâng tôi đă đi t́m
Và có thể trên đời này đâu đó
Em cũng đi t́m tôi, t́m tôi như thế
Chỉ có điều là chưa nhận ra nhau./.
Bài thơ hay, rất đáng để suy ngẫm.
Tôi chợt nhớ đến một kỷ niệm thiếu thời:
Ngày ấy, đang thuở chín mười, nh́n bọn trẻ hàng xóm có những ḥn bi đá tṛn vo, đen nhánh, đẹp đến mê hồn. Tôi hỏi một đứa th́ nó nói đă nhặt được trên đường. Thế là ngày ngày, tôi cứ đi lang thang t́m kiếm hết đường này, ngả nọ. Hy vọng t́m được ḥn bi tṛn trịa cho ḿnh. Những viên đá méo mó th́ nhiều vô kể, c̣n ḥn bi tṛn th́ chẳng thấy bao giờ. Biết chuyện, bố tôi gọi lại và bảo:
- Con ạ, trên đời không có sẵn cái ǵ tṛn trịa cả. Tất cả những ḥn bi mà bọn bạn con có, ban đầu cũng chỉ là những viên đá méo mó, b́nh thường. Nhờ bàn tay con người gọt đẽo mà nên.
Nói rồi, bố tôi lấy một con dao cùn, rồi ra nhặt một viên đá ven đường. Ông bắt đầu ghè, đẽo. Quá tŕnh đẽo đá thành bi quả là hết sức công phu. Ḱ cạch suốt buổi chiều mới biến được viên đá méo trở nên tṛn trịa. Tiếp đó, ông dùng hai cái vỏ ốc nhồi, đục lỗ, đặt viên bi mới đẽo vào giữa hai lỗ. Hai tay cầm hai con ốc, ông xoay đi xoay lại. Bột đá rơi lả tả. Hai lỗ trên những con ốc to dần. Ḥn bi ngày một nhẵn. Đến tối, khi nhận ḥn bi từ tay bố, tôi thấy nó hệt như ḥn bi của lũ bạn. Bố tôi đưa cả hai cái vỏ ốc cho tôi và bảo:
- Con đă có một ḥn bi tṛn, nhẵn, Nhưng rồi khi chơi cùng bạn, do va chạm, do bụi thời gian.. ḥn bi sẽ sứt sẹo, biến dạng đi. Muốn nó măi vẫn tṛn nhắn như mới th́ hàng ngày phải thường xuyên chăm sóc mài xoáy con ạ.
Chuyện qua lâu rồi. Hôm nay đọc bài thơ: T̀M NỬA CỦA M̀NH của Đặng Quốc Vinh, tự nhiên tôi nhớ lại..
TAL
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
gailang
member
REF: 204206
08/21/2007
|
Bài này em xem ở đâu đó rồi, hay lắm anh, và nếu ai trong hàon cảnh đó sẽ thấm thía hơn nữa
|
|
quanhoan
member
REF: 204208
08/21/2007
|
Đặng Quốc Vinh th́ cho rằng: Mỗi người có một nửa ở đâu đó. Ai t́m được nửa của ḿnh th́ hạnh phúc. Ai không t́m được nửa của ḿnh th́ bất hạnh.
TAL lại cho rằng: Chẳng có cái nửa nào đâu. Hạnh phúc là do cả hai người biết thường xuyên chăm lo vun đắp.
Các bạn thấy thế nào ?
Tôi th́ nghiêng về ư kiến của TAL.
Trên đời này, có chẳng có hai người nào hoàn toàn hợp nhau. Ḿnh đôi khi c̣n giận chính ḿnh nữa là. Tôi nhớ bài thơ chữ Y của TAL có đoạn:
Biết điều chỉnh để tạo nên hoà hợp
Giảm cái tôi để được cái chúng ta
Sống cho người, người lại sống cho ta
Giữa bể khổ trần ai mà hạnh phúc.."
QH
|
|
aolua
member
REF: 204426
08/21/2007
|
Chào thichanlac!
"Biết điều chỉnh để tạo nên hoà hợp
Giảm cái tôi để được cái chúng ta
Sống cho người, người lại sống cho ta
Giữa bể khổ trần ai mà hạnh phúc.."
Nếu điều chỉnh lại càng thêm nứt rạn
Giảm cái tôi chẳng đựợc cái chúng ta
Sống cho người người chẳng sống cho ta
Giữa nhung lụa nào thấy đâu hạnh phúc ?
Cuộc sống muôn mầu muôn vẻ lắm .Dù biết nhiều điều hay nhưng không phải ai cũng áp dụng được và không phải ai cũng có kết quả . Có thể là do bất tài hoặc do lực bất ṭng tâm .
Đành phải :
Tôi đi t́m cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không t́m thấy
Chúc bạn luôn lạc quan yêu đời !
Một người quen cũ
|
|
thichanlac
member
REF: 204674
08/22/2007
|
Chào người quen cũ !
Rất cám ơn bạn đă ghé thăm và cho ư kiến.
Đúng là trong thực tế có rất nhiều điều hay mà ta thực hiện không được. Nhưng chẳng lẽ v́ thế mà lại không thèm làm điều hay nữa. "Chớ thấy sóng cả mà ngă tay chèo" bạn ạ.
Cách đây không lâu, tôi đă viết tặng một người trong diễn đàn mấy vần thơ. Thực ra cũng là tự nói với chính ḿnh:
".. Đừng suy tư về những ǵ được - mất
Chớ nguội ḷng, chớ phai lạt niềm tin
Gieo lương nhân ắt sẽ gặt quả lành .. "
..
"..Sẽ không thẹn khi nghĩ về quá khứ.."
Chúc bạn toại nguyện mọi điều !
Thân.
|
|
aolua
member
REF: 204695
08/22/2007
|
Thichanlac thân mến !
Được nghe mấy câu thơ bạn đă tặng ai đó ...nhưng lúc này ḿnh hiểu là bạn đang tặng ḿnh . Cảm ơn bạn nhiều .
Ḿnh sống không được lạc quan như bạn .Sẽ cố gắng tập dần thôi .
Cuộc sống ấy bao điều được mất
Cả ḍng đời canh cánh nỗi chơi vơi
Dẫu đang đi trên lối nhỏ song hành
Mà nhịp bước chênh vênh bờ vực thẳm
|
|
thichanlac
member
REF: 204721
08/22/2007
|
Áo lụa ơi !
Được, mất là do phúc phận con người
Nỗ lực cá nhân chỉ góp phần nho nhỏ.
Dẫu biết vậy ḿnh vẫn luôn tự nhủ:
Sống trọn đời cho hai chữ: VỊ THA
Rất mong được quen lại người bạn cũ !
Cầu mong tốt lành cho bạn !
Thân ái !
|
|
ngdala
member
REF: 204740
08/22/2007
|
Suốt cả đời ta t́m
Một t́nh yêu đích thực
Đôi khi tưởng là có
Ta nâng niu giữ ǵn
Nhưng một lúc nào đó
Ta chợt nhận ra rằng
Đó chỉ là na ná
Khi đó ta chỉ c̣n
Những vụn vỡ trong tay ....
Bài thơ cũng như bài viết của anh rất hay , đọc và suy ngẫm đuợc nhiều điều . Ghé thăm và chúc anh luôn vui , khỏe . HV
|
|
thichanlac
member
REF: 204761
08/22/2007
|
Rất cám ơn ngdala đă ghé thăm và chia sẻ !
Xin được góp đôi lời cùng bạn:
Cái đă nâng niu giữ d́n
Sao lại hoá thành mảnh vụn
Có phải đă do động đất
Hoặc là lũ quét, hoả tai..
Đồ vật cũng như con người
Cũng biết yêu ai yêu nó.
Trái tim có là gỗ đá
Cũng mềm dần bởi t́nh yêu.
Chúc bạn toại nguyện mọi điều,
Thân ái !
|
|
aolua
member
REF: 204777
08/22/2007
|
Cảm ơn thichanlac.
Áo lụa sẽ nhớ lời nhắc nhở .
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|