timngocbich
member
ID 59204
03/04/2010
|
Tạm biệt tình anh!
Đã hết rồi phải không anh
Khi ta không còn nhớ
Không còn chờ, còn đợi
Không còn bồi hồi khi mỗi tối hẹn gặp nhau.
Mà có hẹn đâu, cứ đến giờ là đèn em bật sáng
Anh cũng thế vội vàng send câu gọi: Chào em!
Hai đứa mình như thỏa nỗi nhớ mong
Yêu, thương, nhớ như tràn đầy trong câu chữ
Để rồi đêm ta mơ mãi về nhau
Thời gian qua đi
Tình đã bạc phai màu
Anh đã chán, bỏ đi tìm nguồn vui mới
Cảm xúc lại về trong những lần chờ đợi
Để chinh phục bằng được trái tim ai?
Lại vào ra, nhớ thương và thương nhớ
Lại cồn cào, lại cháy bỏng những vần thơ
Em một mình chờ
Rồi cũng mòn theo năm tháng
Cảm xúc cạn rồi
Chẳng da diết nhớ mong
Em cũng chẳng còn những tối ngóng trông
Đèn anh có sáng, cũng chả thèm hy vọng
Bởi em nghĩ, tình yêu cần được tôn trọng
Được nâng niu và chung sức cùng xây
Tình đã hết rồi, em cũng chúc anh gặp may
Được yêu thương như những ngày xưa bên em nhé
Em sẽ tìm lại mình
Tìm tình yêu chân thực
Không dối lừa và không chút đổi thay
Tạm biệt tình anh!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
timngocbich
member
REF: 524669
03/04/2010
|
KHÔNG ĐỀ
Em chạy dọc mùa thu tìm anh.
Hoa sữa Nguyễn Du trắng nồng nàn góc phố.
Tiếng đàn trong đêm...Buồn như hơi thở.
Mùi hương quen trên mái tóc hao gầy....
Em tìm vào phiêu lãng từng ngón tay.
Hà Nội vào thu...Rất dịu dàng....Hoa sữa....
Màu hoa ấy như bao điều nhắc nhở...
"Heo may rồi, nhớ mặc ấm nghe anh"
Nhưng chẳng thể níu giữ người mỗi trước bình minh.
Ngày anh đi xa em vùi mình nằm khóc.
"Đừng đợi anh_tháng năm dài mệt nhọc"
Câu hát người ám ảnh cả giấc mơ....
1 lần thôi Em tìm lại ngày xưa.
Phố Nguyễn Du trắng nồng nàn thương nhớ.
Em vẫn đi dọc con đường yên ngủ.
Hoa sữa trở mình trên tán lá xanh xao......
(st)
Nguồn trích dẫn (0)
|
|
timngocbich
member
REF: 524991
03/05/2010
|
HÀ NỘI MÙA ĐÔNG
Em loay hoay trên con phố mùa đông
Quay sang bên nào cũng chạm vào rét mướt
Mắt nhắm lại, mắt tràn đầy nước
Môi nhung mềm, bất chợt lạnh căm
Em nhớ về ngày xưa ấy xa xăm
Trên con phố chúng mình chung bước
Phố đã dặn, chúng mình đừng nói trước...
Bất kể điều gì, cũng có thể xảy ra...
Em đã không tin, vẫn cứ ngân nga
Hát bài tình ca, không bao giờ xưa cũ
Mặc bên đường, những hàng liễu rũ
Như nhắc thầm...đã có chuyện tình xa...
Để chiều này trên lối nhỏ mờ xa
Phố hờn dỗi, không ngoái nhìn em nữa
Em biết lỗi khi phố về gọi cửa
Báo tin rằng: Đông sắp sửa về qua
Hà nội mùa đông này, em hiểu nỗi cách xa
Em hiểu khi nửa đêm rét về gọi cửa
Em hiểu khi trái tim chỉ còn một nửa
Quay bên nào, cũng thấy mùa đông
Hà nội mùa này, những con phố ngủ đông
Em quay bên nào cũng chạm vào rét mướt
Phố đã bảo không thể nào biết trước
Nhưng em không nghe lời...khi ước gió đông sang...
(st)
|
|
timngocbich
member
REF: 525083
03/06/2010
|
!!!
Tình yêu với em rất thiêng liêng
Tình yêu là tất cả cuộc sống
là hơi thở trong em
nó ngọt ngào, nhẹ nhàng và đẹp như những vần thơ mà em ngày đêm tìm kiếm
em đã yêu anh yêu bằng tất cả tâm hồn
bằng tất cả trái tim
Em luôn mong sẽ mang lại cho anh những giây phút vui vẻ, hạnh phúc.
Nhưng người yêu ơi, xin anh đừng làm trái tim em ứa lệ
xin đừng nhé để lại trong em những tổn thương thêm nữa...
em không không đủ can đảm để vượt qua bất kỳ nỗi đau nào
em cần được tôn trọng, em cần được yêu thương
và em cũng cần lắm tình yêu của anh.
Em sợ, em sợ rằng chỉ một phút nào đó chúng ta đánh rơi mất tình yêu,
Tình yêu ấy sẽ như chiếc ly thủy tinh rơi xuống vỡ vụn và rồi từng mảnh bắn tung toé,
nó sẽ làm em chảy máu khi dọn dẹp những mạnh vỡ
còn anh? có đau không anh? có đau không khi thấy em như bị thuơng như thê!
Anh có biết? Trái tim em mỏng manh dễ vỡ! không anh?
|
|
timngocbich
member
REF: 525134
03/06/2010
|
...........
Em cũng đã có những lúc đứng sự lựa chọn
Không biết mình phải làm gì khi đứng trước hai người đàn ông
NHưng em không im lặng, em không lẩn trốn, em đã làm đúng như những gì con tim em mách bảo, dù có phải mất mát đi 1 điều gì đó.
EM vốn không tham lam trong tình yêu, nên tất những gì phù phiếm xung quanh mình em đều không màng tới
Em giành tất cả cho tình yêu của của mình, không một chút do dự, không một chút hối hận
Anh cũng hãy làm điều đó đi, Hãy làm theo những gì con tim mình muốn, hãy thể hiện những yêu thương, tình cảm thật tự nhiên của mình với người anh yêu thương đi. DÙ NGƯỜI ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ EM!
Em sẽ chấp nhận ra đi, chấp nhận rời xa anh và vẫn mong chúc anh vui vẻ, hạnh phúc khi người anh yêu không phải là em. Bởi cái em cần là một tình yêu đúng nghĩa của nó, em muốn một người yêu em bằng trái tim, bằng tâm hồn cho dù có suốt đời suốt kiếp không được sống bên nhau, em cũng thấy vui và hạnh phúc. Còn tất cả những gì còn lại với em đều vô nghĩa.
|
|
timngocbich
member
REF: 525137
03/06/2010
|
TỰ SỰ
Một ngày vắng bóng tình yêu
Tim vẫn nằm nguyên bên lồng ngực trái
Những nhịp đập vẫn sẽ còn thơ dại
Như chưa từng khổ đau, chưa từng biết ngẹn ngào
Ta vẫn cứ là mình, đâu có làm sao?
Quên nỗi nhớ mông lung, mặc nỗi buồn vô cớ
Vẫn lại muốn lao vào vòng đời hăm hở
Vẫn muốn được thua, vẫn muốn khóc cười
Trái đất vẫn quay rất đều đấy thôi
Những giọt cà phê vẫn tuyệt vời mỗi sáng
Những tách trà khuya vẫn tri âm bè bạn
Những nụ cười vẫn lấp lánh niềm vui
Tưởng chỉ thế mà thôi...
Vẫn có những phần trăm giây chợt thấy mình lạc lõng
Tưởng sẽ ngập tràn hy vọng...
Vẫn có những khoảnh khắc vu vơ chạm phải nỗi buồn
Tưởng sẽ ung dung đi hết con đường...
Vẫn có những ngã ba, ngã tư nhập nhòa ẩn hiện
Tưởng được về giữa mênh mông trời biển
Vẫn chợt thấy mình ngơ ngẩn giữa vòng xoay...
Ôm tình giữa vòng tay...
Tình lại hóa thành sông suối
Một kiếp người nhỏ nhoi cát bụi
Làm sao giữ trọn niềm vui?
Võ Trung Hiếu
Nguồn trích dẫn (0)
|
|
timngocbich1
member
REF: 527663
03/20/2010
|
NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÓC, CƯỜI CÙNG MƯA
Người đàn bà ngồi ngắm mưa bên ô cửa sổ
Đêm chơi vơi
Cõi lòng chơi vơi...
Một...Hai...Ba người đàn bà bắt đầu ngồi đếm
Giọt thời gian hờ hững
Chẳng chịu chui qua cái ô cửa đã ố vàng
Để người đàn bà cứ lặng lẽ miên man
Thả hồn vào kí ức...
Nước mắt rơi tự lúc nào người đàn bà không hề hay biết
Chỉ thấy trước mắt mình xanh, đỏ, tím, vàng những ảo ảnh vây quanh
Mưa mỗi lúc một nhanh
Tiếng đếm thưa dần...người đàn bà mệt mỏi...
Mưa quá vô tình
Chẳng để ý gì đến người đàn bà đang run lên vì lạnh
Mặc đêm tối đen đặc quánh
Mặc cái lạnh đang dần thấm vào tim
Cố mở to đôi mắt người đàn bà thách thức màn đêm
Thêm một nét quầng thâm trong đôi mắt cũng có sao đâu người đàn bà nghĩ vậy
Một chút phấn thoa lên sáng mai sẽ chẳng có ai nhìn thấy
Đêm qua có một người đàn bà cười, khóc ...cùng mưa.
(T.H)
|
|
timngocbich1
member
REF: 527665
03/20/2010
|
Không anh
Ai cùng em đi qua những ngày giá lạnh
Khi mùa đông đã về
Và lá vàng rơi khắp nẻo đường quê
Không anh
Em thấy mình nhỏ bé
Một giọt mưa đêm cũng đủ ướt cả tâm hồn
nhỏ bé ,đơn côi
Không anh
Không còn những chiều có hoa và nắng
Để trao những yêu thương ,dịu ngọt
Khi bàn tay đan những bàn tay
Không anh
Lối nhỏ vào tim em hiu hắt ,mông lung
Dòng sông nhỏ chẳng còn thơ mộng nữa
Khi anh đi ,đi mãi không về
(V.H)
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|