dulan
member
REF: 631400
05/03/2012
|
...
Sáng tờ mờ mọi người đang ngái ngủ ... Ở một làng quê cạnh ḍng sông La Giang thơ mộng, nơi có cánh đồng rộng mượt mà, có tiếng khóc ̣a của một đứa trẻ ... chào đời!
Cha mẹ mỉm cười v́ sinh ra quư tử, nhưng cũng ngần ngại nếu thành quỷ dữ th́ sao ...?
Trời tháng năm xanh cao, đầy nắng. Ḍng sông phẳng lặng hiền ḥa, sóng chỉ gợn lăn tăn, hai bờ đầy màu xanh cây cỏ và những ngọn gió hiền ḥa lướt nhẹ qua các hàng cây lá sum suê tỏa mát. Những rặng cừa già la đà mặt nước, những chùm rễ trắng đục quét xuống mặt sông bềnh bồng thơ mộng. Nóng đầu mùa chưa làm cỏ cháy thành từng đám loang lổ màu vàng sẫm, vài con trâu nhởn nhơ gặm cỏ phía triền xa, và thỉnh thoảng đâu đó lại vang lên câu ḥ Nghệ Tĩnh ... "giận th́ giận mà thương th́ thương ..." của những chú mục đồng ngồi trên cây Sung quanh đó ngó đàn trâu.
Một buổi sáng yên b́nh thanh thản. Một sinh linh chào đời b́nh yên. Một cuộc sống bắt đầu nơi trần thế ... để hôm nay người ta lại nhớ về cái ngày xa xưa ấy với biết bao ân t́nh! Đứa trẻ lớn lên trong t́nh thương Cha Mẹ, được học hành dạy dỗ nên người, và trong tiếng cười có pha lấn những đắng cay chua chát của thời cuộc: hai cuộc chiến tranh.
Thời gian trôi đi cũng thật nhanh, thấm thoát cũng đă mấy chục năm rồi. Cha mẹ đă giă từ dương thế để lại một gia tài chỉ là sách vở và lời khuyên. Đứa bé cứ lớn lên trong miền ư thức mà nó cảm nhận được giữa mực thước và sự đời. Lắm điều nó không hiểu, tại sao lại như vậy? Nó cứ thấy, cứ nghe, rồi dần dần rút ra những bài học cho ḿnh để t́m một hành tŕnh đơn giản: tồn tại và biết sống.
Thuở thiếu thời nó được cha dạy chữ nho, sáng trí và nhanh nhẹn nó đă viết đủ kinh thư hàng tám, được các ông Đồ khuyên những ṿng khuyên đỏ trên nhiều trang viết nh́ nhằng chữ và chữ. Nó học chữ nho nhưng yêu tiếng Việt, nó biết viết dictee francaise, biết nghe mẹ hát chuyện Kiều, và bao nhiêu thứ nữa ...
Nhưng, rồi binh biến, rồi chiến tranh, rồi học hành dang dở ... nó thích cầm đàn đi hát với thanh niên, và ... như có duyên, nó được người ta cho đi Nga du học. Nó mê mải đọc, t́m hiểu đi sâu vào một ngành đầy những hiện tượng lư thú của thiên nhiên và nhận tấm bằng Tiến sĩ. Nó chưa đến nước Mỹ, nhưng đă sang Anh, và cũng tung hoành trên đất Đức quốc xă. Ở những miền đất lạ nó chẳng ham chơi chỉ thích cười và chịu khó học. Nó sang Đông Âu bạn bầu với nhiều học giả, nó chẳng thích mặc cả bán mua nên sống trên đời nó rất thua thiệt ... Nhiều điều nó biết nhưng chẳng dám làm, nó sợ ḷng tham và thù hận, nó chẳng biết giận ai trừ một vài điềm gở. Rồi nó lấy vợ, đẻ con và bao giờ cũng làm tṛn chức trách người Bố.
Chẳng hiểu tại số hay tại cái ǵ nhưng đường t́nh duyên cũng lâm ly nhiều nỗi, nó ngậm đắng nuốt cay và ngày ngày cứ sống trong mơ mộng u hoài, nó tin rằng một ngày mai đời sẽ khác ...!
Chiến tranh, loạn lạc nó cũng vượt qua, băo táp phong ba nó cũng vượt được, sống mực thước chân t́nh, nhưng quá chân t́nh nên nó khổ ...
Cuộc đời c̣n đó, bao việc phải làm, nó sẵn sàng cam chịu, chỉ mong trời cao thấu hiểu nỗi ḷng và ước mong của nó ...
Thế đó về một con người, sinh ngày mồng ba chan ḥa mầu nắng ...
(st)
|
1