thongdinh53
member
ID 21499
03/23/2007
|
NHƯ CHUYỆN CHẲNG NGỜ
Em là lòai gai sắc nhọn
Vô tình đâm buốt tim ta
Rất vô tình như một loài hoa lạ
Em khoe hương trên vách đá thiên thần
Em lại giấu một cành gai dưới lá
Để một lần anh nghiến chặt hàm răng
Nâng niu hoa với tấm lòng dấu ái
Anh nào ngờ gai nhọn đã đâm sâu
Vết thương nào làm hồn anh tê dại
Dòng máu nào đã rẽ biệt đời nhau
Và vô tình như một loài chim lạ
Em bay cao theo ánh sáng mặt trời
Để một chiều hóa thân làm tượng đá
Công viên buồn anh đếm lá thu rơi
Dõi mắt theo đường chim bay vời vợi
Anh nghe lòng nức nở một âm cung
Và niềm đau,ôi niềm đau chợt tới
Vây bủa anh trong nỗi nhớ muôn trùng
Rồi vô tình như một hòn cuội nhỏ
Em tung mình trên mặt nước hồ trong
Gíấc mơ đời lao chao và vụn vỡ
Giữa giọng cười em cao ngạo lạnh lùng
Anh bàng hoàng trên mù khơi tưởng tượng
Rượu ân tình anh đã rót đầy ly
Em hững hờ cầm lên nhưng chẳng uống
Không ngại ngần em quay mặt hắt đi.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat