haidang1hd
member
ID 17986
12/16/2006
|
HĂY KHÓC CHO ẤM MÔI MỀM
Hỡi con đường ru ta về hư vô!
Trong chiều vắng khói lam treo đầu ngơ.
Có hạt bụi cay cay trong nỗi nhớ,
Để mắt ai rơm rớm mỗi chiều về
Đâu phải chỉ có một mùa thu?
Và đông về đâu chỉ lạnh như thế!
Những kỷ niệm một thời giang dở,
Em hăy khóc oà như cô bé vô tư!
Em hăy khóc cho trời đất đổ mưa,
Đừng nuốt nghẹn để ḷng đầy giông tố!
Những buồn, vui, được, mất, đau khổ,
Trả hết cho người trong cơi hư vô.
Em hăy khóc cho nhẹ những vần thơ,
Cho mắt huyền đầy vơi thương nhớ,
Cho nụ cười trên môi trẻ lại,
Làm ấm môi mềm những giọt lệ rơi
Em ơi hăy ráng lên em nhé!
Cuộc đời này chẳng ruồng bỏ ai đâu
C̣n bạn bè và ước mơ giang dở
Vẫn chờ em để dệt nắng ươm thơ
*******Tặng HÀ LƯU THUỶ*******
Thuỷ ơi thời gian qua chúng ḿnh đă nhập vai khá đạt có thể chúng ḿnh đă mang tâm sự của mỗi người vào thơ!
Cảm ơn Thuỷ nhiều, cho dù mới quen nhưng HĐ cứ ngỡ quen Thuỷ từ hồi c̣n bé xíu
C̣n bây giờ HĐ xin được xoá đi những điều người khác nghĩ oan về Thuỷ, ḿnh rất hy vọng có thêm được người bạn có thể chia sẻ với nhau nhiều điều...!
HĐ
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
haluuthuy
member
REF: 111081
12/16/2006
|
hi hi ..cha`o hải đăng ..không sao đâu ..không có ǵ phải nghĩ ngợi cả ..cái ǵ của CESAR th́ cũng phải trả lại cho CESAR .Đừng băn khoăn !
Mới quen mà giống như quen năm 1969 phải không ?hi hi ..đùa thôi !
Ta vẫn sống như ta đă sống
đời vẫn vậy ..có có ..không không
Ta vẫn yêu ...đến tàn hơi thở
Dẫu mong manh ..nhưng cả tấm ḷng !
|
|
Ngo Thuy Duong
guest
REF: 111226
12/17/2006
|
**** Xin lỗi v́ tôi không biết làm thơ, mượn bài mà tôi thich của người khác post vào đây mong cac bạn bạn đoc dừng phật ḷng**********
Bài của nguoidaklak
Chào Thuỳ Dương
Nguoidaklak là tôi đây. www.vietmedia.com tim profile của nguoidaklak
Thân mến
************
Ngồi một ḿnh trong pḥng vắng, trải tâm tư của ḿnh với những suy nghĩ thầm kín trong ḷng. Có phải chăng trong ta phảng phất 1 nỗi niềm khó tả, trong ta dấy lên 1 nỗi nhớ thật mơ hồ và mong manh? Cũng có thể định nghĩa cho nó một nỗi nhớ quá ư là phiêu bồng, không có sự bắt đầu 1 cách rơ ràng và có thể là sẽ không bao giờ có điểm kết thúc….
+++ Rồi một ngày một ḿnh ta dừng lại
Ôm dấu tương tư từ giă đêm dài
Dể kỉ niệm nhạt nhoà trôi măi măi
Ước mơ nhiều cũng chỉ buồn mà thoi
Khi thực sự trong ta chỉ c̣n lại những tháng ngày hắt hiu trong chờ đợị Sự chờ đợi thật qúa khắc khoải, chờ đợi 1 điều không ai muốn chờ đợị Cái cảm giác hụt hẫng và trống rỗng cứ rộng măi ra, sâu măi thêm khi mỗi 1 khoảng thời gian trôi đị Ta chờ đợi ngày ta hấp hốị Sự chết đến với ta thật chậm, từ từ và đậm nét dần theo ngày tháng trôị Cái cảm giác này đến thật chính xác và không thể phủ nhận….. và rồi ta sẽ suy nghĩ ǵ? Ước mơ ǵ? Yêu thương ai? Và ǵ ǵ nữa?
+++ Bước phong trần ngại ngùng ta dừng lại
Gom hết yêu thương gởi gió đem về
Vùng xa vời tặng lại ai xa lạ
Bằng tiếng thở dài - Phút cuối đau thương
Trong cuộc đời ḿnh từng trải qua, có rất nhiều cảm giác đến và đi. Chúng đến, chúng đi tùy thuộc vào mọi hoàn cảnh khác nhau, vào từng thời điểm khác nhau và từng khía cạnh của vấn đề khác nhau. Có những cảm giác thật hối hả và không suy tính, có những cảm giác thật êm đềm nhưng đau đớn đến cùng cực. Có những lúc ta cảm nhận được sự mất mát ê chề, hay sự hấp hối của 1 linh hồn đang vẫy vùng trong phút lâm chung….
+++ Dấu yêu rồi rêu phong ôm bia đá
Nghĩa trang buồn không một tiếng thở than
Ngắm sao trời ta ngàn đời hiu qoạnh
Ta là ta rồi ta cũng là ta
Những cái cảm giác ḿnh không thể tự kiềm chế được hay điều mà ḿnh cảm thấy ngoài tầm tay khi biết chắc rằng ḿnh thực sự phải xa rời nó. Nỗi ưu phiền theo tháng ngày dài với những kỉ niệm đơn sơ hay những kỉ niệm in đậm dấu trong ḷng ta. Có những cảm giác gần như trái tim ḿnh bị xé nát ra từng mảnh hay là bị lăng quên trong tuyệt vọng. Để rồi ḿnh ngồi đây nh́n nó chậm răi và ung dung ra đi. Cái cảm giác đó như thế nào khi ḿnh muốn giữ lại tất cả, nhưng lại iên lặng ngồi ngắm nh́n nó từ từ rời khỏi ḿnh, ngay trước mặt ḿnh ???
+++ Rồi cuộc t́nh - em không thương không nhớ
Quên thời gian quên hết mọi ưu phiền
Phương trời lạ lênh đênh t́nh cũng lạ
Ta và em xa măi, măi là xa
Thế gian này, cuộc đời này và mỗi con người trong chúng ta lệ thuộc vào điều ǵ đây? Một chữ t́nh để rồi phụ phàng, một chữ nghĩa để rồi đổ vỡ, một chữ nhân để rồi gieo rắc thêm oán hờn nhân qủa, một chữ hận để giết chết đi một con tim đầy tràn yêu thương??? Có phải chăng chúng ta là những hiện thân của sự đày đọa mà Thượng Đế h́nh thành và phó mặc cho ta? Chính những cảm giác đó có thể điều động và tạo ư chí cho 1 con người để khắc phục hoàn cảnh, hay cũng có thể đánh ngă 1 con người đă từng được rèn luyện bởi cuộc đời, có đủ bản lănh và tính năng của những ǵ ưu việt nhất trong sự chịu đựng và nhẫn nại. Nhưng sức mạnh của Tử Thần không ai có thể chống chọi được . Cảm giác của một kẻ hấp hối…..
Có phải trong ta tiếng đêm thầm gọi
Vương nhẹ nhàng theo âm hưởng hoang vu
Hay lặng lẽ mong manh hơi thở lạ
Hay lạnh lùng nhung nhớ một người xa
Có phải trong ta nguội gịng máu lạ
Chảy qua tim chiu chắt những giây buồn
Hay cuồn cuộn nỗi sầu đau nghiêng ngả
Hay dịu vợi than trách phận tang thương
Có phải ngày mai suôi tay nhắm mắt
Giă từ Người cho quên hết vấn vương
Để thế nhân mỉm cười không t́m lại
Để tặng Người cho trọn nghĩa “phôi-phai”
Đem cô đon May 28' 2006
Nguoidaklak
Viết theo cảm nghĩ của một bệnh nhân Cancer vào giai đoạn cuối. 1 người chiến hữu trong đội US Navy Seal, một người đồng nghiệp trong nghành FBI. Một người sẽ ra đi trong 1 ngày rất gần
****** Tôi nghĩ nhân vật trong bài này đuọc nói đến chính là anh*******
Thân mấn đến tất cả các bạn
Ngô Thị Thuỳ Dương
|
|
haluuthuy
member
REF: 111241
12/17/2006
|
Cũng co' lúc ta phải đứng lên
Đứng thẳng lên và ngẩng cao dầu
Đem trả hết những ǵ ta nợ
Của thế nhân chẳng phải riêng ta
|
|
haidang1hd
member
REF: 112087
12/21/2006
|
Xin chào bạn Ngô Thị Thuỳ Dương!
Cám ơn bạn ghé thăm, Bạn post bai tho minh yeu thich và giành cảm súc cho nó th́ cũng đáng trân trọng mà! Có sao đâu.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|