Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thắc mắc, góp ư >> Độc Lập Tự Do‘Bốc thẳng’ cụ bà 90t để cướp đất

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 hatlinh
 member

 ID 80013
 04/20/2015



Độc Lập Tự Do‘Bốc thẳng’ cụ bà 90t để cướp đất
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien





Mời Cả Nhà cùng đọc bài mới ở phần góp ư, xin cám ơn.
--




Một đảng viên Việt Cộng hối hận do bị cướp đất

"Một lũ tham nhũng, bè lũ tham nhũng, ăn cướp gia đ́nh chính sách" đó là câu nói trong tức giận của ông Lê Minh Tân, một đảng viên đảng cộng sản. Toàn bộ gia đ́nh ông đă bị chính quyền bắt và tống giam bị tội phản động chính quyền. Video tường thuật hiện trường:




Ngày 16/4/2015, tại thửa đất số 30, tờ bản đồ địa chính số 8, tại kiệt số 50 thuộc khu vực 7 phường An Cựu, TP Huế đă diễn ra buổi cưỡng chế đất & bắt bớ, đánh đập người trái pháp luật. Hiện phía nhà cầm quyền Tp Huế đă bắt đi mất tích ông Lê Minh Tân. Điều đặc biệt là hiện tại ông Tân đang bị thương và rất già - yếu (*)

Ông Lê Minh Tân, một đảng viên đảng cộng sản sinh năm 1929, trú tại 50/5 Hải Triều, phường An Cựu, TP Huế. Được biết, ông Tân là một cán bộ cách mạng lăo thành với huy hiệu 60 năm tuổi đảng, nhiều huân huy chương kháng chiến. Mảnh đất tại thửa đất số 30 nêu trên đă được gia đ́nh ông Tân sử dụng lâu dài và có giấy chứng nhận quyền sử dụng từ những năm 1980.

Tuy nhiên, mảnh đất này bỗng trở thành mảnh đất tranh chấp vài năm gần đây. Gia đ́nh liên quan đến tranh chấp này là gia đ́nh bà Lê Thị Bích Hồng. Bà Hồng đang là phó bí thư chi bộ 7, phường An Cựu. Em dâu bà là Nguyễn Thị Bích Vân - Phó chủ tịch HĐND Phường An Cựu. Nhà bà Hồng c̣n một cựu cán bộ nữa tên Lê Trọng Khanh - văn pḥng Tỉnh ủy. Ông Khanh mới bị tai biến nên đă tạm về nghỉ.


st.





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 hoami09
 member

 REF: 694523
 04/20/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Ḱa đảng viên giết người cướp của
Tới phiên ông , chửi rủa mà chi
Nghiệp chướng vay trả thực thi
Ngày đảng hối tiếc , c̣n ǵ Việt Nam

----------

thế đấy, ăn cướp của người ta , rồi bi giờ cũng bị đồng chí ăn cướp lại...


 

 bangia61
 member

 REF: 694582
 04/21/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Rất lạ trong xă hội tự do, dân chủ. Nhưng không có ǵ lạ trong xă hội cộng sản! Chỉ có người cộng sản mới tiêu diệt được người cộng sản. Cuớp của người th́ bây giờ bị cuớp lại. Mong rằng những chuyện như thế này xảy ra thường xuyên hơn ở Việt Nam.

 

 taolao
 member

 REF: 694600
 04/21/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đây chắc là phim thôi!

 

 hatlinh
 member

 REF: 694953
 04/28/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




Những người lính cụ Hồ kể chuyện bị lừa 40 năm trôi qua


Những người linh miền Bắc bị cộng sản lừa lư tưởng giải phóng dân tộc 40 năm sau và khi tự hào đă thống nhất đất Việt Nam từ Bắc đến Nam là một lư tưởng cao đẹp của người lính cụ Hồ,nay những người lính đó sống ra sao và nghỉ ǵ khi đất nước đă thống nhất 40 năm rồi.



Lư tưởng của tuổi trẻ và nhận chân thực tế

Họ trở thành người lính khi tuổi đời c̣n rất trẻ. Khi đó, họ nghe theo tiếng gọi của Tổ Quốc, của dân tộc đi chiến đấu để thống nhất đất nước. Mục tiêu đất nuớc đuợc qui về một mối là tất cả những ǵ họ mơ ước đến. Sau khi chiến tranh kết thúc, những người lính Bắc Việt năm xưa đều không phủ nhận đó là lư tưởng một thời tuổi trẻ của họ. Thế nhưng, rồi cũng chính những người lính ấy, giờ đây nhận ra thực tế không như họ từng nghĩ.

Ông Phan Trọng Khang, trinh sát đặc công của Sư đoàn 2, Trung đoàn 3 cho biết:

“Khi xưa chúng tôi chiến đấu là mong mỏi cho đất nước được thống nhất, độc lập, tự do, dân chủ. Thế nhưng khi đất nước th́ thống nhất, độc lập th́ sự thật vẫn bị chi phối, không phải là độc lập hoàn toàn. Vẫn có một thế lực ngầm bán nước, chịu ảnh hưởng về ư thức hệ. Tự do th́ tất nhiên tự do trong khuôn khổ của pháp luật. Nhưng quyền tự do của con người vẫn bị giới hạn. Dân chủ không được đảm bảo. Sự hy sinh của chúng tôi, anh em đồng đội cả một thế hệ, là sự hy sinh bị phản bội.”

Cái người ta cảm thấy xót xa là sự hy sinh ấy nó không phải như mục tiêu, lư tưởng ban đầu đem lại. Người ta cảm thấy như bị lừa dối.
- Ông Phan Trọng Khang


Ông Cao Đ́nh Đông, cũng là người lính, th́ cho rằng thanh niên tuổi trẻ thế hệ của ông cầm súng chiến đấu là v́ nghĩa vụ phải có đối với Tổ Quốc. Ông nói:

“Chiến tranh th́ thanh niên theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ Quốc. người thanh niên lên đường nhập ngũ theo phía nào cũng là đi làm nghĩa vụ cả. Nhiệm vụ đi lính, đi bộ đội th́ nghĩa vụ thôi, đến tuổi đó ai cũng phải đi cả. Khi ḿnh đi chiến đấu là đi theo lư tưởng của tuổi trẻ, tiếng nói của Tổ Quốc, mong là sau này cuộc đời sẽ tươi đẹp hơn như ḿnh ảo tưởng, ước mơ ban đầu của tuổi trẻ.”

Sau cuộc chiến ...


Khi cuộc chiến chấm dứt, rất nhiều người lính trờ về với cuộc sống dân sự và phải mưu sinh như những nguời khác.

Ông Phan Trọng Khang cho biết cuộc chiến mưu sinh của bản thân:

“Cuộc sống của tôi th́ tôi phải tự bản thân ḿnh, không lấy sự hy sinh đóng góp xương máu của ḿnh xa xưa để làm công thần đối với tổ quốc. tôi tự phấn đấu bươn chải kiếm sống nuôi thân, không trong chờ vào sự trả ơn tri ân của chính phủ. Tôi tự bản thân ḿnh là chính.”

Chấp nhận hiện tại với cái nh́n của người an phận, ông Đỗ Vĩnh Hưng, người lính thuộc sư đoàn 341 năm xưa nói:

“Đến bây giờ, cuộc sống của tôi cũng b́nh thường như bao người lính trở về. Mọi vất vả so với mọi người th́...tuỳ thuộc từng người. Cuộc sống th́ an nhàn cuộc sống thôi. Về ngẫm nghĩ lại so với nhiều người lính khác th́ khá hơn nhiều. C̣n lại, về tinh thần th́ nó cũng...khó nói lắm.”

Có lẽ v́ cái khó nói ấy nên dù trong cái an phận của ông vẫn không tránh được sự dè dặt có chút ngậm ngùi:

“Thật sự mà nói về xă hội bây giờ th́...nếu nói thẳng th́ không thể nói, giống như con ốc sên ấy, thụt cổ vào, tự ḿnh biết cách xử sự, cuộc sống bây giờ sợ ngóc đầu ra nó chặt mất.”

Cũng trở về sau cuộc chiến, bên cạnh những người lính “buông súng vác cày” khác phải chải với đời sống cơm áo hàng ngày th́ cũng có những người đi theo niềm đam mê của riêng ḿnh, như trường hợp ông Cao Đ́nh Đông giờ là nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam. Ông tự nhận ḿnh là:

“ Một người chiến sĩ văn nghệ thôi. Thích sáng tác những bức ảnh về quê hương đất nước con người và những cái ǵ ḿnh thích th́ ḿnh chụp, gọi là yêu ảnh.”

Có lẽ thế mà cái nh́n của ông khá nhẹ nhàng. Ông cho biết về cuộc sống của ḿnh:

“ Cũng lăn lộn trong cuộc sống với mọi ngành nghề từ đi buôn đi bán, lao động, làm thuê, làm thợ mộc, đẩy xe ba gác, đủ các kiểu. Cuộc sống cũng vất vả. Đến nay hơn 60 tuổi, nói chung cũng sống như những người dân b́nh thường trong xă hội cũng không có ǵ thắc mắc cũng như ấm ức. xă hội nào th́ cũng có những cái không thể hoàn thiện hoặc toại nguyện theo cuộc sống của từng người được.”

Khi xưa chúng tôi chiến đấu là mong mỏi cho đất nước được thống nhất, độc lập, tự do, dân chủ. Thế nhưng khi đất nước th́ thống nhất, độc lập th́ sự thật vẫn bị chi phối, không phải là độc lập hoàn toàn.
- Ông Phan Trọng Khang


Mỗi năm, đến ngày 30.4, những tưởng rằng trong họ vẫn luôn tồn tại niềm tự hào về ngày đại thắng mà họ đă góp phần không nhỏ thời tuổi trẻ. Thế nhưng, trong mỗi người họ bây giờ là một suy nghĩ khác nhau, và qua những lời tâm sự của họ, không c̣n t́m thấy âm hưởng của h́nh ảnh oai hùng năm xưa. Ông Đỗ Vĩnh Hưng nói:

“Bây giờ cũng không biết nói thế nào. Nói vắn tắt th́ không thể nói. Nói dài ḍng th́ không biết nhiêu cho đủ. Hiện tại nếu nói về sự hài ḷng th́ không ai hài ḷng được cả. Có những người chiến đấu như tôi, khổ hơn tôi nhưng họ vẫn hài ḷng, chấp nhận cuộc sống này th́ làm sao tôi không hài ḷng với cuộc sống của ḿnh được.”

Riêng ông Phan Trọng Khang th́ cho biết điều mà ông và đồng đội của ông mong mỏi là một điều khác, vượt cả sự thắng- thua, vui- buồn thường đuợc nêu ra nhân dịp 30/4. Ông cho biết:

“Mỗi năm đến ngày 30 tháng 4, tôi nghĩ rằng tôi không vui mừng ǵ cả. Tôi nghĩ bên cạnh niềm vui đó th́ phía bên kia của tôi và đồng đội tôi sẽ có những nỗi buồn. Nên tôi thấy đó là sự b́nh thường. Đáng lư ra cả một thế hệ chúng tôi đă bỏ ra tuổi trẻ để giành lại giang sơn đất nước th́ lẽ ra đất nước phải được phát triển tốt hơn và dân tộc tổ quốc phải được coi là trên hết. Những người lính dù phía bên này hay bên kia th́ đồng bào dân tộc phải được coi là trên hết. Tất cả phải kết nối cùng nhau để xây dựng lại đất nước. C̣n khuếch trương chiến thắng để làm nỗi buồn cho người khác, để gây ra chia rẻ trong đồng bào th́ tôi cảm nhận điều đó cũng không nên.”

Những người đă từng chiến đấu cho ước mơ về một đất nước thống nhất ấy, họ đều mang một sự ngậm ngùi khi nhắc về đồng đội của ḿnh, hoặc về mục tiêu mà họ đă cống hiến.

“Cái buồn là chúng tôi và đồng đội chúng tôi, những người may mắn c̣n sống sót được trở về, c̣n số anh em hy sinh không để lại dấu vết, mồ mả, tên tuổi th́ rất nhiều. Chúng tôi không nghĩ là sự hy sinh đó đ̣i hỏi một công lao ǵ to lớn nếu điều đó v́ mục tiêu tổ quốc, chính nghĩa. Cái người ta cảm thấy xót xa là sự hy sinh ấy nó không phải như mục tiêu, lư tưởng ban đầu đem lại. Người ta cảm thấy như bị lừa dối.”

40 năm trôi qua. Có thể là chiến tranh đă kết thúc. Nhưng mục tiêu và lư tưởng của những người lính Bắc Việt năm xưa có vẻ như vẫn c̣n rất xa vời.

Cát Linh


 

 hatlinh
 member

 REF: 695198
 05/06/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Đồng giao Việt Nam: Độc Lập Tư Do nằm co vệ đường


Sau tháng tư năm 1975, gia đ́nh tôi trải qua những thay đổi lớn. Ba tôi là trụ cột kinh tế của gia đ́nh, nhưng ông là một công chức của Việt Nam Cộng Ḥa, nên tất nhiên ông không thể làm việc dưới chế độ Cộng Sản. Từ đó, gia đ́nh tôi bắt đầu những năm tháng đầy khốn khó.

Gần nhà tôi có một người hàng xóm gọi là “chú Hường” hành nghề chích thuốc dạo, nhưng chú ấy bí mật hoạt động nằm vùng cho Cộng Sản; trước 30/4/1975 chú Hường thường được gọi đến nhà chúng tôi để chích thuốc mỗi khi có người bệnh, và chú rất thích ba tôi v́ ba tôi đă đối xử rất tử tế và rộng răi với chú. Sau 30/4/1975, chú Hường đến nhà và nói thật với ba tôi rằng chú là Cộng Sản và đang làm việc với chính quyền địa phương, nhưng v́ chú quư trọng ba tôi, nên chú sẽ giúp cho ba tôi thoát khỏi đợt “tập trung cải tạo”, bằng cách chú sẽ không ghi tên ba tôi vào danh sách “ngụy quân – ngụy quyền”, mà thay vào đó, chú đưa ba tôi vào danh sách “t́nh nguyện” đi khai khẩn vùng “kinh tế mới” Phú Nhơn; và chú dặn ba tôi hăy khai trong lư lịch là hành nghề giáo viên trước 30/4.







V́ vậy, ba tôi cùng với hai anh lớn trong gia đ́nh phải “cắt hộ khẩu” để đến sống tại vùng “kinh tế mới” Phú Nhơn. Ba tôi vẫn là chủ của căn nhà mà má tôi, tôi và các em tôi đang sống, nhưng v́ đă “cắt hộ khẩu”, nên mỗi lần ba tôi và các anh tôi về thăm nhà, th́ má tôi phải đi tŕnh báo cho tổ trưởng dân phố biết, nếu không th́ trong đêm đó, ba tôi và các anh tôi sẽ bị bắt đến đồn công an v́ “tạm trú bất hợp pháp”!

Hồi đó tôi c̣n nhỏ, chưa hiểu ǵ nhiều về chính trị và pháp luật, nhưng tôi vẫn cảm thấy lạ lùng và thường hay tự hỏi “Nhà này của ba và các anh tôi, họ đă sống tại đây với chúng tôi suốt bao nhiêu năm, vậy mà giờ đây mỗi lần về thăm nhà th́ họ phải đi báo cáo cho tổ trưởng dân phố biết để làm ǵ nhỉ? Bây giờ ba và các anh của tôi không c̣n quyền ǵ trong căn nhà này nữa sao?” Thắc mắc như vậy nhưng tôi cũng chẳng hỏi ai v́ lúc nào tôi cũng thấy má tôi tất bật, c̣n ba và các anh th́ thỉnh thoảng mới về nhà, ai cũng bận bịu, lo lắng về một điều ǵ đó.

Sau một năm sống tại kinh tế mới Phú Nhơn, ba và các anh tôi đă bỏ hết sức để cày cuốc trồng trọt, nhưng đất ở đó chỉ toàn là sỏi đá, tốn tiền mua hạt giống để trồng bắp và các loại đậu nhưng không thu hoạch được ǵ. Trồng khoai ḿ, khoai lang, nhưng cũng chẳng đủ để ăn, ba và các anh tôi phải đi vào rừng đốn củi, đốt than, rồi phải xuống Vạn Giă làm thợ chài lưới trên các ghe kéo giă để kiếm tiền. Tiền thu được chỉ đủ sống qua ngày và trả tiền xe về thăm nhà, lâu lâu mới đem về nhà được vài kư gạo.

Không thể chịu nổi cuộc sống quá khổ cực, mất tự do, mà không thấy một tương lai nào sáng sủa cho bản thân và các con, ba tôi quyết định vượt biển, dù biết rằng vượt biển là phải đối diện với tù tội hoặc đối diện với cái chết v́ những trận băo tố khủng khiếp bất ngời ngoài biển khơi. Tuy nhiên, ông thà chết chứ không thể cam chịu một cuộc sống như trong địa ngục trần gian.

Thế là ba tôi hợp tác với một nhóm bạn thân, người góp của, kẻ góp công để tổ chức vượt biển. Những người bạn thân của ba tôi th́ lo việc mua ghe và mọi phí tổn khác. Ba tôi và hai người anh lớn của tôi th́ lo việc t́m băi, chôn dầu, cất giấu nước và lương thực… Và cuộc vượt biển đă được thực hiện vào mùa thu năm 1977. Ba tôi cùng người anh kế của tôi và các bạn của ông đi thoát được, nhưng v́ một phần kế hoạch bị thất bại bất ngờ vào phút chót, nên anh cả của tôi đă bị rớt lại cùng một số người.

V́ ba tôi và các anh tôi không có hộ khẩu chung với má tôi, nên chính quyền điạ phương không phát hiện ngay được sự vắng mặt của ba tôi và anh tôi. Sau đó, khi họ bắt đầu nghi ngờ rằng ba và anh tôi đă vượt biển, th́ họ cũng không có lư do ǵ để làm khó dễ má tôi, v́ khi họ gọi má tôi lên phường để gặng hỏi chuyện vượt biển của ba và anh tôi, th́ má tôi đă trả lời: “Tôi không biết ǵ về chồng con tôi cả. Họ đă cắt hộ khẩu đi kinh tế mới hai năm rồi. Khi nào họ về thăm nhà th́ tôi gặp được họ, c̣n thường ngày th́ tôi nghĩ là họ đang sống tại kinh tế mới Phú Nhơn. Nếu các ông có biết tin ǵ về chồng con tôi th́ cho tôi hay với.”

Thế nhưng, cũng v́ không có cùng hộ khẩu với má tôi, mà anh cả của tôi phải trở thành “người Việt gốc me”.

Bị rớt lại sau chuyến vượt biển ấy, anh cả của tôi không c̣n chỗ ở. Về lại căn nhà lá ở kinh tế mới ư? Công an ở địa phương đó sẽ bắt anh ngay. Về nhà với má và các em ư? Lại càng bất khả, v́ công an khu vực ở đây đă từng bắt nhốt anh cả của tôi nhiều lần với lư do “anh không có hộ khẩu tại nhà này, anh không được sống tại đây”. Nay lại thêm t́nh nghi rằng anh đă tham gia vượt biển, th́ chắc chắn họ sẽ bắt anh ngay lập tức, nếu họ thấy anh lảng vảng về nhà má tôi.

Thế rồi từ đó, trừ những ngày, những tháng và những năm bị nhốt trong các trại giam và nhà tù, th́ anh cả của tôi phải lang thang ngủ nhờ ở nhà người quen này một đêm, nhà bạn bè khác một đêm, c̣n những hôm anh lén về nhà để thăm má, th́ anh phải leo lên ngủ trên mái nhà, v́ nếu ban đêm công an có ập đến soát nhà, th́ anh hy vọng rằng họ có thể không thấy anh, hoặc anh có thể dễ tẩu thoát hơn.

Có một đêm anh cả tôi ngủ trên mái nhà, bị nhiễm lạnh, trẹo cả bắp thịt sau cổ. Sáng sớm, anh nằm trên mái nhà mà quằn quại v́ đau đớn. Má tôi phải nhờ hàng xóm giúp khiêng anh xuống đất…

Mỗi lần lén về nhà, anh cả tôi thường đi ban đêm. Vậy mà có lần anh cũng bị công an bắt ngay nơi góc đường gần nhà. Lần đó anh bị nhốt 12 ngày tại đồn công an phường để họ điều tra về “các hành vi phản động” của anh. Má tôi phải nhờ cậy người quen giúp cho “chạy chọt” th́ họ mới thả anh ra và đe doạ rằng: “Không bao giờ được lảng vảng về khu vực này một lần nào nữa.”

Khi không c̣n chỗ để ngủ nhờ một đêm, và cũng không dám lẻn về nhà má nữa, th́ anh cả tôi phải đi ngủ ở thềm nhà ga, ở bến xe đ̣, ở trong các sạp chợ… Có rất nhiều đêm, anh tôi cùng một người bạn thân đă thuê chiếu ngủ tại ga Nha Trang, dưới những hàng cây me. Má tôi có dẫn tôi đến đó thăm anh, và tôi thấy có rất nhiều gia đ́nh cũng đang sống lây lất màn trời chiếu đất quanh sân ga và trong cái công viên tồi tàn dơ dáy trước ga.

Thuở đó, chúng tôi đùa với nhau, gọi anh cả tôi cũng như bạn anh ấy và những người sống lây lất ở ga Nha Trang là những “người Việt gốc me”. Má tôi đă khóc hết nước mắt khi nh́n thấy con ḿnh vô tội mà phải sống lang thang ngoài đường như thế.

Rồi sau bao nhiêu lần vượt biên không thành, bao nhiêu lần vào tù ra khám, anh cả của tôi và người bạn thân của anh ấy cũng thành công. Giờ đây đại gia đ́nh chúng tôi sống tại Úc. Ở đất nước tự do này, chúng tôi có thể cư ngụ bất cứ nơi đâu chúng tôi muốn, mà chẳng bao giờ cần báo cáo cho một chính quyền địa phương nào cả. Chúng tôi có một cuộc sống thực sự an lành, tự do và hạnh phúc.

Một lần, cách đây không lâu, vài bạn người Úc của tôi nh́n thấy bức h́nh những người Việt Nam nằm bên lề đường, gần đó có một tấm bảng viết những ḍng chữ ǵ đó, th́ họ ṭ ṃ hỏi tôi về ư nghĩa của bức h́nh ấy. Tôi giải thích cho họ rằng đó là bức h́nh chụp cảnh những người Việt Nam bị chính quyền tham nhũng chiếm nhà, cướp đất, nên không c̣n chỗ ở, phải sống lây lất bên lề đường; c̣n những ḍng chữ đó mang ư nghĩa chua chát rằng “trên đất nước độc lập, tự do này th́ chúng tôi phải nằm co bên vệ đường để ngủ qua đêm”.

Tôi giải thích thêm cho họ biết rằng “độc lập – tự do – hạnh phúc” là cái phương châm luôn luôn gắn liền với tên của nước Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Rồi tôi kể cho họ nghe câu chuyện của gia đ́nh tôi. Thật là khó
khăn để giải thích các bạn Úc hiểu vấn đề “hộ-khẩu” ở Việt Nam, v́ ở Úc chưa bao giờ có khái niệm về “hộ-khẩu”. Sau khi nghe tôi kể chuyện, họ vô cùng ngạc nhiên và nói: “Thực là buồn cười, chính phủ Việt Nam đă hành động hoàn toàn trái ngược với cái phương châm mà họ đưa ra. Nước Úc đâu có cần phải đưa ra một phương châm như vậy, nhưng nước Úc lại thực sự có độc lập, tự do và hạnh phúc. Chúng tôi càng ngày càng hiểu lư do tại sao các bạn đă bỏ nước ra đi…” Rồi họ vui vẻ nói thêm: “Bây giờ, gia đ́nh bạn là người-Úc-gốc-Việt”!

Từ 1975 cho đến nay, bốn mươi năm đă trôi qua, nhưng ở Việt Nam giờ đây vẫn có rất nhiều người không c̣n nhà cửa, v́ đất đai của họ đă bị “quy hoạch” hay “cưỡng chế” bởi một chính quyền tham nhũng. Nhiều người không được đền bù, và nhiều người chỉ được đền bù bằng một giá rất thấp, không đủ cho họ đi mua một chỗ khác để ở. Trong khi đó, những vùng đất bị “quy hoạch” hay “cưỡng chế” sẽ nhanh chóng biến thành tiền bạc, đất đai, nhà cửa, khách sạn… của tầng lớp cai trị.

Không có nhà để ở, họ đành ở trên lề đường, ngủ tạm ở bất cứ nơi nào họ có thể. Giờ đây, khắp nơi trên đất nước Việt Nam, rất nhiều hàng cây cao đă bị đốn sạch. Thỉnh thoảng tôi thầm nghĩ: “Có c̣n những hàng cây me bên những nhà ga để họ đến trải chiếu ngủ đỡ vào ban đêm như anh cả tôi và bạn của anh ấy ngày xưa không? Hay họ phải ngủ dưới gầm cầu, trong ống cống… trong những đêm lạnh lẽo?”

Xem tấm h́nh chụp cảnh những người dân oan mất nhà mất đất ở An Giang nằm dọc theo những vệ đường với tấm bảng ghi khẩu hiệu “DÂN AN GIANG – ĐỘC LẬP TỰ DO NẰM CO VỆ ĐƯỜNG V̀ MẤT NHÀ ĐẤT”, tôi buồn và xót xa làm sao. Bây giờ chúng ta gọi họ là “người Việt gốc …” ǵ nhỉ?

st.


 

 hoami09
 member

 REF: 695232
 05/07/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Độc lập tự do nằm co bó chiếu
Đảng cướp dân chẳng thiếu thứ chi
Ruộng , nhà , mồ mả từng li
Giết người cướp của ai b́ bằng đảng ta


 

 aka47
 member

 REF: 695235
 05/07/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Lăng Ba Đ́nh con cáo già đang ngủ.
Kẻ đă làm cho đất nước binh đao.
Và toàn dân máu căm thù uất ức.
Đảng cướp kia chắc chắn sẽ bôn đào.

hihii


 

 hatlinhh
 member

 REF: 696033
 05/26/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Long An: CA cướp đất, bỏ tù mẹ, khủng bố con đến mức điên loạn



Dù đă bị khủng bố đến mức điên loạn, chị Dương Thị Cẩm Mộng vẫn bị côn an cộng sản phát lệnh truy nă khi đang nằm điều trị bệnh tâm thần


CTV Danlambao - Chị Dương Thị Cẩm Mộng, con gái lớn của dân oan Phùng Thị Ly đă phải nhập viện trong t́nh trạng hoảng loạn tinh thần nghiêm trọng sau khi bị CA giam giữ, tra tấn suốt 9 ngày với cáo buộc ‘gây rối trật tự’.

Bà Trần Ngọc Anh, đại diện Phong Trào Liên Đới Dân Oan Tranh Đấu cho hay:

“Cháu Mộng đang bị khủng hoảng nặng nề, cả thể xác lẫn tâm lý đều không còn bình thường nữa, lúc nào cũng căng thẳng lo sợ hốt hoảng, hễ nghe ai nói đến hai tiếng “côn an” là kinh hãi bấn loạn, co rúm thân thể lại rồi khóc vì sợ hãi...”

Bị CA khủng bố đến điên loạn

Trước đó, vào trưa ngày 30/4/2015, CA đă ập đến cướp phá khu đất của gia đ́nh bà Phùng Thị Ly tại Thạnh Hoá, Long An. Ba người trong gia đ́nh là Dương Thị Cẩm Mộng, Dương Thị Ngọc Châu và Phùng Thị Lin vừa lên tiếng phản đối ôn hoà th́ lập tức bị CA xông đến cưỡng chế, bắt giam thô bạo.

Chị Dương Thị Cẩm Mộng bị giam giữ và khủng bố tinh thần liên tục trong 9 ngày. CA dùng mọi thủ đoạn để đe doạ, ép buộc chị kư vào giấy nhận tội ‘gây rối trật tự’.

Đến chiều ngày 9/5/2015, chị Mộng được CA thả về nhà trong t́nh trạng sức khoẻ suy nhược, tinh thần hoảng loạn nghiêm trọng và ‘không c̣n chút nào là con người b́nh thường’.

Những ngày tiếp theo, CA vẫn kéo đến khủng bố khiến chị bị kích động và có biểu hiện tâm thầm. Gia đ́nh đă buộc ḷng phải đưa chị Mộng nhập viện điều trị nhưng chế độ CS vẫn không buông tha.


Chị Dương Thị Cẩm Mộng là con gái lớn của bà Phùng Thị Ly, một dân oan kiên cường trong Phong Trào Liên Đới Dân Oan Tranh Đấu hiện đang bị chế độ CSVN bỏ tù.


Phát lệnh truy nă khi đang đi trị bệnh


Do việc điều trị tại bệnh viện Thạnh Hoá, Long An không có kết quả, chị Mộng đă được đưa về Sài G̣n để tiếp tục chữa trị thêm.

Trong thời gian này, CA tiếp tục kéo đến khủng bố gia đ́nh chị tại Long An. Mặc dù người nhà đă cố gắng giải thích về bệnh t́nh của chị, nhưng lực lượng côn an cộng sản vẫn lớn tiếng đe doạ: “Nếu Dương Thị Cẩm Mộng không về ‘đầu thú’ th́ sẽ phát lệnh truy nă!”.

Ngày 23/5/2015, lực lượng kéo đến nhà đọc quyết định truy nă chị Dương Thị Cẩm Mông với cáo buộc ‘gây rối trật tự’ theo điều 245 bộ luật h́nh sự.

Chị Mộng nghe tin này đă khiến bệnh t́nh ngày một nặng hơn, tỏ ra hoảng sợ và thường kêu la đến mức điên loạn.

Chị Dương Thị Cẩm Mộng sinh năm 1981, hiện là mẹ của 2 đưa con nhỏ từ 3 đến 4 tuổi.


CA Long An phát lệnh truy nă khi chị Dương Thị Cẩm Mộng khi đang phải điều trị tâm thần

Đuổi cùng giết tận.


“Chắc chắn là vì không thể khuất phục được Dân oan Phùng Thị Ly trong trại giam, nên côn an đã quay ra khủng bố toàn thể gia đình thân nhân của bà ở bên ngoài, mà nạn nhân trầm trọng thảm thương nhất là Dương Thị Cẩm Mộng”, bà Trần Ngọc Anh viết trong bản tin khẩn báo của Phong trào Liên Đới Dân Oan Tranh Đấu.

Trước đó, bà Phùng Thị Ly đă bị CA đánh đập và bắt giam thô bạo vào ngày 14/4/2015, khi đang quay phim ghi lại vụ cướp đất đối với gia đ́nh ông Nguyễn Trung Can và bà Mai Thị Kim Hương.

Sau đó, CA tiếp tục kéo đến cướp phá toàn bộ khu đất của bà Phùng Thị Ly nằm gần đó. Đây là hành động trả thù v́ những hoạt động đấu tranh của bà Ly trong Phong trào Liên Đới Dân Oan Tranh Đấu.

Toàn bộ gia đ́nh bà Ly nhanh chóng bị chế độ cộng sản trả thù man rợ và dồn ép đến đường cùng.

Cướp đất, phá nhà, bắt mẹ, khủng bố con cái đến mức điên loạn…, đó là thủ đoạn đuổi cùng giết tận của côn an cộng sản đối với gia đ́nh bà Phùng Thị Ly.


Bà Phùng Thị Ly, một dân oan kiên cường trong Phong Trào Liên Đới
Dân Oan Tranh Đấu hiện đang bị chế độ CSVN bỏ tù.

Trong lá thư kêu cứu khẩn cấp, bà Trần Ngọc Anh và Phong Trào Liên Đới Dân Oan Tranh Đấu kêu gọi:

“Chúng tôi khẩn khoản xin Đồng Bào và Thân Hữu trong ngoài nước tiếp tay giúp Phong Trào phổ biến thật rộng rãi tin này để nhiều người biết đến hoàn cảnh thảm thương của nạn nhân Dương Thị Cẩm Mộng do tà quyền ác đảng CSVN gây ra.

Xin qúy vị hãy nhanh chóng ra tay trong khả năng và địa vị của mình để cứu nguy cho con gái lớn của Dân oan Phùng Thị Ly.”


26/5/2015

CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com






 

 jackdevil
 member

 REF: 696039
 05/26/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


xem cái clip của anh Huutrinon la làng : 1 xă hội đang xuống dốc thê thảm !...



sau khi xem bài này mới hiểu hết ư nghĩa của câu đó



 

 hatlinhh
 member

 REF: 697061
 06/29/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Tuyên Quang: ‘Bốc thẳng’ cụ bà 90 tuổi để cướp đất





Sau tiếng quát ‘bốc thẳng lên’ của viên côn an chỉ huy, 4 người trong đoàn cưỡng chế lập tức xông đến nắm chặt tay, chân một cụ bà 90 tuổi rồi khiêng đi như một con vật.

Theo facebook Tiến Vũ, vụ việc xảy ra vào sáng ngày 22/5/2015 tại thôn Đa Năng, xă Tú Thịnh, huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang.

Trong video, người đàn ông to cao mặc áo trắng là ông Chu Văn Trường đang cố sức ‘giành giật’ bà mẹ ruột 90 tuổi của ḿnh từ tay lực lượng côn an đông đảo.

Ông Trường là một cựu chiến binh từng chiến đấu chống quân xâm lược Trung Cộng tại chiến trường khốc liệt Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang.



Được biết, đây là mảnh đất do gia đ́nh ông Chu Văn Trường bỏ công khai phá. Tuy nhiên, các quan tham địa phương đă dùng quyền lực cướp trắng khu đất này để chia cho người khác.

Người ra quyết định cướp đất chính là ông Lê Hồng Quang, chủ tịch ủy ban huyện Sơn Dương.

Quá bất b́nh trước hành vi này, người dân xă Tú Thịnh đă kéo đến phản đối việc cướp đất. Hậu quả là nhiều người dân đă bị lực lượng CA khống chế và bắt giam 24 tiếng.

28/6/2015
Bạn đọc Danlambao
Theo Dân Làm Báo


 

 aka47
 member

 REF: 697071
 06/29/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Đọc từ trên xuống , tóm lại chỉ có câu này là chính xác , quá đúng với chế độ Cọng sản :

Cuớp của người th́ bây giờ bị cuớp lại. Mong rằng những chuyện như thế này xảy ra thường xuyên hơn ở Việt Nam.

hihii


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network