Cứ mỗi buổi chiều, nh́n theo từng đàn chim bay về tổ, ḷng tôi lại nhớ về quê nhà, nơi tôi sinh ra và lớn lên với biết bao kỉ niệm thời thơ ấu. Quê tôi luôn gắn liền trong kư ức của tôi với biết bao niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Có lẽ giờ xa quê, sống ở một vùng quê mới, một lối sống, một nét sinh hoạt khác tôi mới thấu hiểu hai câu thơ mà nhà thơ Chế Lan Viên từng viết:
« Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn. »
Giờ ở nơi phương xa, tôi đă phần nào quen với cuộc sống bon chen đầy khó bụi, quen với cách mà người ta chỉ nh́n nhau khi cần một điều ǵ đó. Tôi cũng dần cuốn theo những đen trắng của cuộc đời. Nhưng chiều hôm nay tôi mới thấy nhớ quê da diết, nhớ nơi đó có biết bao người thân yêu, lần lượt những cái tên, những gương mặt hiện lên trong trí nhớ của tôi. Họ tuy nghèo, tuy cuộc sống vất vả, đầu tắt mặt tối nhưng luôn yêu thương đùm bọc lẫn nhau, chia sẽ từng niềm vui nổi buồn….Và nơi đó có gia đ́nh tôi, có mẹ tôi… người đă cho tôi nghị lực, niềm tin và ư chí cầu tiến cho cuộc sống hôm nay.
Tôi c̣n nhớ như in trong đầu ḿnh, lần tôi đi thi học sinh giỏi cấp huyện, mẹ tôi dậy từ lúc 4h sáng để chèo ghe đưa tôi đi đến trường, những làng khói trắng tỏ lên từ mặt nước, một cái lạnh nghe giá buốt nhưng mẹ vẫn chèo, vẫn động viên tôi cố gắng học hành thật tốt, để có cuộc sống tốt đẹp hơn và tôi đă không phụ ḷng tin yêu của mẹ.
Nhà tôi nghèo lắm chỉ có 2 mẹ con, ba tôi đă bỏ mẹ con tôi từ lúc tôi lọt ḷng để theo một người đàn bà khác giàu có hơn, tương lai hơn. Nhưng không v́ thế mà mẹ tôi tuyệt vọng, mẹ c̣n có tôi, c̣n có những người thân yêu trong xóm nhỏ. Từng con cá, từng cái bánh, từng bó rau đă nuôi tôi lớn lên, cho tôi ư chí, niềm tin yêu trong cuộc sống. Mẹ dặn con trai không được khóc, con trai phải mạnh mẽ, phải kiên cường dù cuộc sống có nhiều điều khó khắn, trắc trở, dù có phải chảy máu cũng không được khóc nhưng tôi vần khóc, khóc cho ngày thành công và khóc ǵ nhớ mẹ.
Ở nơi đây tôi có một việc làm tốt, có một tương lai tốt, và tôi không quên dành một ít tiền gởi về cho mẹ bởi mẹ đă già, đă c̣ng lưng v́ lo cho tương lai của tôi. Số tiền đó tuy không là bao nhiêu nhưng vẫn là tấm ḷng của con trai với mẹ. Chiều nay, mẹ gọi cho con, con vui lắm, hạnh phúc lắm nhưng sao thấy nhớ mẹ vô cùng, nước mắt cứ chảy dài trên má, h́nh ảnh mẹ tảo tần cứ dâng trào trong trí nhớ, sao mà nhớ thế mẹ ơi ! Con biết tiền có thể lo được cuộc sống nhưng tiền không là tất cả, không thể bằng cái ôm, nụ hôn của con đối với mẹ, và khi mẹ đă gần đất xa trời th́ sự quan tâm chăm sóc của con đối với mẹ mới là quan trọng. Con sẽ chèo ghe đưa mẹ đi tiếp đoạn đường cuối cùng. Con sẽ là bờ vai, là t́nh yêu thương, là mái nhà cho mẹ ! Mẹ ơi ! hăy đợi, con sẽ về !!!
Để con có thể chăm sóc cho mẹ, đền đáp lại công ơn, những vất vả, hy sinh của mẹ v́ con. Dù có gặp biết bao khó khăn, trở ngại con cũng sẽ cố gắng để mẹ có được cuộc sống thật vui vẻ và hạnh phúc bên con. Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi !
« Đói ḷng ăn hột chà là
Để cơm cho mẹ, mẹ già yếu răng »
Chào bạn.
MK đă rất xúc động khi đọc những ḍng tâm sự của bạn. Thật tiếc là khi MK hiểu đựoc nhiều đ́ều th́ mẹ của MK đă không c̣n.
MK xin đựoc chia sẻ nỗi ḷng cùng bạn.
Chúc bạn thành công!
MK xin gửi tặng bạn bài hát mà MK yêu thích
MẸ! Con đă về
chengdong
member
REF: 592977
03/16/2011
Ai cũng có một vùng quê, một khung trời tuổi thơ, nơi có gia đình, những người thân yêu bên cạnh, mình cũng vậy. Nhưng giờ mình đã đi xa quê, xa cha mẹ để đi làm việc. Những buổi chiều làm việc về nhà mệt lắm, ngồi nhìn bầu trời chiều mà thấy lòng nao nao. Người đầu tiên là Ba Mẹ, những người đã gắn bó suỐt CuỘc đời mình. giờ làm có nhiều tiền thật nhưng tiền đâu có cho mình cảm giác ấm cúng và hạnh phúc bên Ba bên Mẹ. Mình chỉ muốn ngày ngày được nhìn Ba Mẹ, nghe Ba Mẹ nói chuyện, chăm sóc Ba Mẹ lúc về chiều. Nhưng than ôi khó quá. Giờ ngồi đây với 1 đóng công việc mình cũng chằng biết sao nữa. giờ mình chỉ biết gởi về nơi quê nhà 1 lòng kính trọng và đi đâu làm gì mình cũng lấy chữ Nhẫn, chữ Tâm để ứng phó mọi việc, đó là cái mà Ba Mẹ mình đã dạy mình. Cảm ơn bạn đã chia sẽ, bài hát rất hay!
chengdong
member
REF: 592978
03/16/2011
Ai cũng có một vùng quê, một khung trời tuổi thơ, nơi có gia đình, những người thân yêu bên cạnh, mình cũng vậy. Nhưng giờ mình đã đi xa quê, xa cha mẹ để đi làm việc. Những buổi chiều làm việc về nhà mệt lắm, ngồi nhìn bầu trời chiều mà thấy lòng nao nao. Người đầu tiên là Ba Mẹ, những người đã gắn bó suỐt CuỘc đời mình. giờ làm có nhiều tiền thật nhưng tiền đâu có cho mình cảm giác ấm cúng và hạnh phúc bên Ba bên Mẹ. Mình chỉ muốn ngày ngày được nhìn Ba Mẹ, nghe Ba Mẹ nói chuyện, chăm sóc Ba Mẹ lúc về chiều. Nhưng than ôi khó quá. Giờ ngồi đây với 1 đóng công việc mình cũng chằng biết sao nữa. giờ mình chỉ biết gởi về nơi quê nhà 1 lòng kính trọng và đi đâu làm gì mình cũng lấy chữ Nhẫn, chữ Tâm để ứng phó mọi việc, đó là cái mà Ba Mẹ mình đã dạy mình. Cảm ơn bạn đã chia sẽ, bài hát rất hay!